Pages

Sunday, March 22, 2015

Bao Giờ, Ôi Tổ Quốc!




(*Vui lòng bấm vào hình để phóng hình lớn hơn)


Em ạ,
dẫu chúng mình hai phương còn cách trở
nhưng tình anh vẫn gắn bó vô cùng
buổi chia ly anh thệ ước tương phùng
nên đau đớn đếm thời gian trôi nổi
có những đêm co ro ôm nỗi nhớ
bóng dáng em yêu - một góc quê nhà
càng mong chờ càng quay quắt xót xa
càng đau đớn vết thương chưa lành miệng!...

Bao nhiêu năm, anh một lòng tâm niệm
sống xứ người: đời tạm bợ, lưu vong
sống làm sao không bôi bẩn cội nguồn
không thẹn với non sông lần tạm biệt
cứ mỗi năm đến Tháng Tư nẫu ruột
bởi quê nhà còn lắm cảnh điêu linh
lại lao xao tiếng gọi của tâm tình
thêm nghị lực cho ngày mai tươi sáng
những réo gọi như sóng ngầm cuồng nộ
chạm vào hồn âm vọng tận nghìn xưa
- ai hoài thương ai biền biệt phương xa
- ai nhắc nhở thù cha còn phải trả

Đến hôm nay,
40 năm ... cuộc đời em tàn tạ
cuộc đời anh hứa mãi mộng chưa thành
anh nợ em lấy gì đong cho đủ
(theo thời gian chất chứa lớn thêm nhanh)
40 năm xuân về nơi viễn xứ
ngó bóng trong gương bỗng chút ngậm ngùi
đến bao giờ? bao giờ ôi Tổ Quốc!...
một ngày về rực sáng nắng tươi vui?


Mạc Trần Lan
SJ. 3/22/2015

Saturday, March 21, 2015

Em Hãy Hỏi




(*Vui lòng bấm vào hình để phóng hình lớn hơn)


Em Hãy Hỏi

Em hỏi ta bốn mươi năm chưa đủ
để nguôi ngoai, sao còn cứ hận thù
chiến tranh dài đã quá nhiều đau khổ
Việt Nam mình cần tái thiết, đầu tư ...

Nghe em hỏi mới biết em non trẻ
Chưa từng đau, chưa nuốt tủi bao giờ
Chưa van xin dưới bàn chân hung bạo
thì làm sao em hiểu được cho ta

40 năm trên xứ người khắc khoải
Nhìn quê mình mối mọt lắm thê lương
Những hào nhoáng là lớp sơn che đậy
Đêm trở mình tiếng rên xiết tủi buồn

40 năm Việt Nam tàn chinh chiến
Hòa bình đâu? Chỉ thấy lệ tuôn rơi!
Bắc, Trung, Nam đã quy về một mối
Hỏi dân ta sao cứ muốn quay đi?

40 năm thời gian dài hay ngắn
Nước láng giềng: Đài, Thái, Hàn, Phi (*)
Họ tiến nhanh, còn Việt Nam mơ ngủ
X - H - C - N (**) cờ máu tanh hôi

Em hãy hỏi: Ai con dân nước Việt
Không ngậm ngùi và nuôi chí hờn căm
Không vươn vai hóa thân thành Phù Đổng
Vất bỏ gông cùm, đạp đổ Cộng nô?

Em hãy hỏi: Ai lương tâm thui chột
đã quay về bợ đỡ lũ bạo quyền
Nuôi chúng béo; chúng đè đầu cưỡi cổ
Đầy ải dân ta khốn khổ tội tình!


Mạc Trần Lan

(*) Đài Loan, Thái Lan, Đại Hàn (Hàn Quốc), Phi Luật Tân
(**) Xã Hội Chủ Nghĩa = Xuống Hàng Chó Ngựa